Vĩnh Biệt Bạn Sen

Chân Mỹ Lộc
 

Melbourne bầu trời đầy mây xám
Phòng hai mươi thăm chị đêm đông
Chị cùng các bạn niệm rất đồng
Hơi thở ngắn nhưng không quên lãng
 

Một đời chị an vui thanh thản,
Hay tiêu dao, lạc đạo tháng ngày
Trọn tình chung, dạ chẳng đổi thay
Nay nghiệp mãn chị chào vĩnh biệt
 

Chị  biết cõi đời không phải thiệt
Nên miệt mài học đạo, chọn đường
Phút ra đi đâu phải vấn vương
Tây phương đó chị hằng hân nguyện
 

Buổi sáng khi mặt trời chưa hiện
Lúc rạng đông lần thở sau cùng
Thôi từ đây sẽ chẳng trùng phùng
Chỉ gặp gỡ khi cùng về cõi ấy
 

Kể từ nay hình hài không thấy
Lắng lòng cảm nhận chị đâu đây
Nhìn lên cao trời rộng mây bay
Quang minh chiếu hằng sa pháp giới
 

Đông phải tàn, mùa xuân sẽ tới
Nắng  chiếu lên tan hết sương mù
Chị ra đi, trọn một đời tu.
Thôi vĩnh biệt bạn sen thương mến . . .

Farewell

Minh Quang

Melbourne ngày 22 tháng 7 năm 2014.

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.