Đừng Vội Vã…

Có phải… thời đại này luôn vội vã ?
Làm sao tự tại sống được bình an,
Hỏi tức trả lời… nhẫn nại chớ than van.
Hãy trụ Tâm lại… nhưng không xa thực tế.

Tiêu cực chấp chứa… dễ sinh sân nhuế !
Hụt hẳn điên rồ… nghi quyết người… sai
Quên vị trí mình đứng giữa… trần ai.
Ôi thương quá… sao giúp tìm lối thoát ?

Nào… rộng mở cõi lòng đi cho thoáng mát !
Ngày tiếp ngày… cần rèn luyện tâm linh
Ráng tinh chuyên… chùi lau bụi vô minh.
Vui, buồn… đến đi đừng bận chi suy nghĩ…

Giấc ngũ sẽ ngon… không còn gì mộng mị !!!

Huệ Hương

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.