Ý Chí – Mùa Đông Lạnh – Cảm Nghỉ Mùa Đông

Ý chí

Bốn giờ sáng đang trừ âm một độ !!
Melbourne năm này, đông quá lạnh người ơi !
Hơi ấm phòng quyến rũ ” hãy đừng rời “,
” Nằm nán lại… dưỡng thần đừng phí sức ” !

Nghĩ đến :
Tăng đoàn Tự Viện các nơi …
Vẫn luôn tích cực
Dù cách giản dùng mọi phương tiện khuyến tu
Sẽ livestream đúng giờ giấc công phu.
Lăng Nghiêm còn, Pháp Phật còn truyền tải mãi !

Hộ pháp gia bị lực gì ? … ngừng uể oải
Chuẩn bị trang nghiêm dâng nước cúng dường
Cái lạnh quên đi, trên tay với nén hương
Thành kính niệm Tam Bảo, con…
về quy ngưỡng !

Nhủ thầm rằng ” ý chí cao là phần thưởng ”
Miên mật hành trì dù thời tiết thế nào
Tự lực được rồi tha lực mới đến sau
Thân giả huyễn cầu mong đừng chướng ngại.

Năm vóc oai nghi trong khi lễ lạy,
Niêm niệm thêm mười đại nguyện Bồ Tát Phổ Hiền
Cuối thời kinh hỷ lạc đến tự nhiên
Trên cao Đấng Từ Phụ nụ cười… Tịnh Mặc!
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Huệ Hương

____________________

Mùa đông lạnh

Giá buốt đến, sáng mùa đông một độ
Cả đời ta ấm lạnh đã bao mùa
Đã bao lần phố thị đổ cơn mưa
Linh hồn nhỏ bao u hoài nuối tiếc

Nầy ai hỡi ! Tóc ta phai ngàn kiếp
Xanh dòng suối chảy kiếp hồng nhan
Ta nhìn ta kìa ngọn cỏ băng tan
Cành trơ lá mùa thu mờ theo gió

Nầy ai hỡi! Tuổi thơ ngây còn đó
Ta mãi tìm ta – lặng lẽ quay về
Giữa trần gian đọa lạc những si mê
Bước lầm lạc cuộc đời nhiều hệ lụy

Có người nói ta sanh lầm thế kỷ
Biến động, đau thương khắp cả địa cầu
Bao lần đưa tiễn, những bước chân đau
Đường tu khổ hạnh thường đâu có dễ

Cổ nhân hề! Từ ngàn xưa vẫn kể,
Triệu năm qua rồi trái đất còn quay.
Sơi đá lăn lóc nhẳn nhụi còn đây
Trong tăm tối tự mình tìm ra lối

Khi một quyết, ta nhũ lòng bất thối
Ngài Phổ Hiền thập nguyện vẳng bên tai
Mùa đông rồi qua, xuân sẽ đáo lai
Nụ đào ướm trên cành ngoài đầu ngõ

Minh Quang – 29/06/2020

____________________

Cảm Nghỉ Mùa Đông…

Đông tới lạnh, hỏi bạn bao nhiêu tuổi ?!
Thất thập chưa, hay còn đợi vài mùa?!
Nếu qua rồi, không cần xem nắng mưa.
Thân thể, xương khớp… nói lên thời tiết …

Tiếc nhiều năm chật vật… đời thua thiệt.
Tuổi hoàng hôn… mới thấy nẻo quy y.
Nhứt tâm, chí thành… dù trễ… can chi.
Tuổi nào cũng phương tiện… hành trì có đủ.

Mới cuối thu… đông đã về… tự nhủ.
Vạn vật Ẩn Tàng, tìm phục mùa đông.
Sẽ Thị Hiện nắng xuân ấm ngập lòng
Cố chịu rét, chờ hoa đào… nở đẹp

Hành thiền nghiêm mật, toàn thời nối tiếp,
Biết hơi thở Vào Ra làm chủ thân tâm.
Giờ khuya kỳ diệu, thuốc pháp thậm thâm.
Thanh Tịnh Tuệ Tri, sáng soi mọi lẽ.

Cường điệu… một chút…
Phải đây là pháp hỷ ?!!

Viên An

____________________

Mọi lý lẽ, ý chí chăng… cường độ
Tuổi sang Đông, ngại… giá lạnh cuộc đời
Dù nhủ lòng, gắng bước… chớ buông lơi
Nhưng lắm lúc, lực lại… không tùy sức

Mọi lý lẽ, ý chí mong tích cực
Vì thời gian, chẳng còn mấy… để tu
Và… đường trần luôn giăng phủ, mây mù
Nên Phật Pháp vẫn sơ cơ, cửa ngưỡng

Mọi lý lẽ, ý chí hay… phạt, thưởng
Mà Tâm vượn, vọng động khó… ràng sao
Gió Bát Phong, luôn vờn… giữ thế nào ?
Để Vô minh, dừng dẫn vào chướng ngại

Mọi lý lẽ, ý chí đừng… quan nại
Sống thẳng ngay… nhân quả chữ hiển nhiên
Tham, Sân, Si cố tránh sẽ không phiền
Chỉ Nhất Niệm Thiện Hiền là Tâm Phậ̀t

Mùa Đông lạnh, tận cùng… Xuân đến… thật

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.