Dã Ngoại Một Ngày Tìm Xuân Muộn !

Phong tỏa bao ngày có dịp đi dã ngoại !
Đồng thời kiểm tra độ hoà ái với người
Tuổi chớm già kết bạn với nụ cười
Tự tin nhập đoàn… chỉ một người quen biết !

Trang phục giản đơn đúng theo thời tiết !
Chỉ một nải đeo đến viếng các chùa xa
Ồ ! hồ sen tươi thắm nụ chen lẫn với hoa
Xuân muộn… cạnh bên hồ… thuyền bát nhã !

Cảnh quan thiền viện êm đềm thanh tịnh quá!
Hương từ bi như lan tỏa khắp trong ngoài
Chánh diện… Phật cầm đóa sen xanh… tuệ khai !
Hỏi gì ? … Hỏi là ở chỗ đáp – Đáp là ở chỗ hỏi !

Ngoài sân đoàn người vang vang cười nói,
Cùng tâm trạng dường như chẳng một ai
Thơ thẫn dạo bước quanh chùa… một khoảng dài
Tìm thấy trên tượng La Hán vài tia nắng dọi !

Nghe đâu đấy tiếng thì thầm… hãy hướng nội !
Vâng… dã ngoại tìm xuân muộn một lần thôi …

Huệ Hương

___________________________

Nhân duyên đủ mới hưởng ngày dã ngoại.
Biết mình già, muốn đi… nhớ mang thuốc đa !!
Đủ loại thuốc rủi quên… trở lại nhà.
Lụm cụm chuẩn bị… lo toan ngày trước.

Ngồi xe đau lưng… đi bộ xa không được.
Chánh điện chùa nào… nhìn Phật cũng Từ Bi.
Đoàn người đi, lâu gặp… họ nói những gì ?!
Tâm sự chuyện đời… tới về chưa hết.

Nhớ thí dụ : chuyện trận mưa trần thế.
Cây ra hoa, hết khô hạn, cỏ mọc nhanh.
Cùng hưởng nước mưa, cây thích nắng không xanh !!!
Phật cười hàm tiếu… thương chúng sanh hướng ngoại !!?

Mọi người lăng xăng… kìa cánh sen tự tại.
Đong đưa chào… theo gió nhẹ thoảng qua.
Phút bình an ngắn ngủi… đến bên ta.
Tiếng chim hót… hoà tiếng người vui họp mặt… !!?

Viên An

___________________________

Những ngày Xuân, dịch… vây thắt chặt
Nên đã lâu không gặp mặt mọi người
Quanh quẩn vào ra, môi cũng… vắng cười
Quên mất hẳn… những tục Xuân quen biết

Hành hương thập tự, cùng nhiều lễ tiết
Của một thời, thơ bé ở… quê xa
Nay mái đầu, sương muối đã… điểm hoa
Gian truân qua, khổ đau vươn… vấp ngã

Tự nhử lòng, hiểu… đời vô thường qúa
Ham muốn chi… chấp chước lễ tiết ngoài
Buông vướng mắc, Tuệ trí rọi… Tâm khai
Đâu cũng Phật, chạy tìm chi… kiếm hỏi

Chữ Tâm Linh nghĩa bóng, đen rõ… nói
Suy tự ta, chớ hướng ngoại… cầu ai
Bóng thời gian, chẳng đợi bước không… dài
Xuân rất ngắn, đời… thoảng Thu, Đông vội

Dã Ngoại tìm Xuân muộn màn chi… tội

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.