Đi Bộ Khuyên Tiền Cho Hội Nghiên Cứu Ung Thư Ngực


Hôm nay là chủ nhật thứ nhì trong tháng 5 năm 2018, cũng là ngày Mother’s Day, ngày mà toàn nước Úc tổ chức cuộc đi bộ để quyên tiền cho hội nghiên cứu ung thư ngực.

Trời Queensland hôm nay rất đẹp, tia nắng ấm xua mất cái lạnh về đêm, những cơn gió nhè nhẹ làm con người cảm thấy phấn khởi và dễ chịu.
Con gái, cháu ngoại và tôi theo gia đình Phật tử Chánh Tâm đi bộ ủng hộ cuộc gây quỹ này.

Đúng 7.30am mọi người phải có mặt ở điểm hẹn BRISBANE ABC STUDIO, gần công viên SOUTHBANK. Đó là công viên bên bờ sông có những con đường với hai hàng hoa giấy chụm đầu vào nhau nở rực. Xuyên qua những bãi cỏ xanh, hoa lớn nhỏ đủ loại hài hòa vào nhau tỏa hương thơm ngào ngạt.

Một buổi sáng cuối tuần
Sương mai đọng gót chân
Nắng hiền hòa vẫy gọi
Đời nhẹ nhàng êm trôi

Cỏ xanh biếc quanh tôi
Hàng cây xinh khoe dáng
Bầu trời trong, mây sáng
Chân nhịp nhàng, thênh thang. (Mai Hồng Thu)

Cô đoàn trưởng của Chánh Tâm điểm danh số người có mặt là 70 như đã ghi tên trước, rồi đến trình ban tổ chức để lấy số thẻ cho mỗi người đeo trước ngực, đồng phục của Chánh Tâm là áo màu tím có thêu chữ Chánh Tâm, phụ huynh mặc áo màu hồng là đồng phục của ban tổ chức.

Đoàn chia đều ra 4 đội, gồm có phụ huynh, thanh nữ, thanh nam, thiếu nữ, thiếu nam và oanh vũ nữ nam để trên đường đi giúp đỡ lẫn nhau và cùng chăm sóc các em oanh vũ. Từng đội đến sắp hàng đi qua các lều để nhận chiếc nón và giỏ xách đều màu tím có khắc chữ HESTA. Và những lều khác là thức ăn đủ loại như chuối, các thứ trái cây làm thành nước uống, Yaourt và kem, bánh, donut, kẹo, hột chia v.v… Pharmacy cho các loại kem thoa tay, mặt v.v… Các nhà tài trợ khác cho ví, nón, hình dán, cột tóc v.v…Có nơi giữ đồ đạc để mọi người đi bộ khỏi mang nặng.

Đúng 8. 30 am, tất cả các đoàn thể tập trung ở điểm khởi hành, có hướng dẫn viên tập thể dục làm nóng cơ thể. Đài tivi quay phim, trên loa nói ý nghĩa của ngày Mother’s Day.

Ôm gối mộng xoay vòng tâm khảm
Cha Mẹ già hình cảm tim ta
Ghi ơn tình nghĩa bao la …
Cám ơn người đã cho ta cuộc đời !(Kim Minh)

Bắt đầu khởi hành tôi đứng hàng phía ngoài, một cô làm trong đài tivi tiến đến tôi cười thân thiện và chúc vui vẻ. Có lẽ cô thấy một bà già Á châu với những sợi tóc bạc trắng nổi trên vành nón tím làm cô chú ý chăng?

Một lời khuyên răn, một câu an ủi
Dịu dàng như bóng mát của vòm xanh
Tôi cúi xuống níu dây giày siết lại
Tự tin hơn trên mỗi bước bộ hành (Lê Minh Quốc)

Nhiều người lớn tuổi đứng bên ngoài, chào con cháu hẹn gặp lại ở công viên để tổ chức Mother’s Day, loa vang vọng chúc mừng ngày của mẹ và tất cả mọi người. Một tiếng còi báo hiệu cuộc đi, sau lưng của một số người họ đeo hình người thân, mẹ, cha, vợ, chồng hay con cái, ghi những lời thương yêu như “I love my mum. We love you” v.v…

Cùng nhau là nghĩa tương tri
Có duyên hội tụ mấy khi trong đời.
Trên môi hé nở nụ cười
Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân (Phan Hạnh)

Đoàn người đi gồm đủ mọi sắc tộc, tiếng nói và hình dáng bên ngoài khác nhau, di dân đến đây mỗi hoàn cảnh nhưng hôm nay họ đã là người Úc, cùng một quốc gia hào phóng, họ thương yêu xứ sở lòng trắc ẩn nhân đạo thật tròn đầy, không còn phân biệt màu da và chủng tộc. Sáng nay gặp nhau thân mật, nói lời chào hỏi nụ cười dễ dàng trao nhau không e ngại, những bàn tay cùng nắm bàn tay góp phần xây dựng cho nước Úc thật tốt đẹp hơn.

Dâng Úc cả nụ cười, nước mắt
Đời cho ta khoảnh khắc buồn vui
Đoàn người lũ lượt về xuôi …
Có ta trong ấy ngoai nguôi cõi lòng

Đoạn đường dài 4. 50 km, trên đường đi qua nhiều người chờ đón chào xe cảnh sát, xe cứu thương đậu sẵn đề phòng chuyện bất trắc. Tất cả đi trong im lặng, nếu có nói chuyện họ nói rất nhỏ, tôi trân quí những giờ phút này và theo dõi từng bước chân mình chạm trên mặt đất.

Ta đi đi không có gì ràng buộc
Ta đi đi không hướng vọng tương lai
Ta đi đi quên cả tháng năm ngày
Ta đi đi từng bước chân trong hiện tại (Thích Phước Thái)

Mới đi ½ km thì một em Oanh Vũ nữ mỏi chân, chị thiếu nữ Chánh Tâm trong đoàn không nói tiếng nào ngồi xuống kề vai cổng em lên, cứ thế trong đoàn các anh chị lớn thay nhau cổng các em, một hình ảnh thật đẹp nói lên tinh thần trách nhiệm, tình đồng đội và sự đoàn kết thương yêu.
Nắng bắt đầu lên cao, con đường đi bằng phẳng không lên đèo xuống dốc nhưng với tuổi già, mồ hôi tôi cũng bắt đầu chảy. May quá, ra bờ sông một con đường rộng chạy dài dọc theo con sông, hàng cây dài bóng rập lối đi, gió thật mát làm mệt nhọc tiêu tan.

Nầy ai ơi cuộc sống
Sống không phải riêng ta
Sống trải rộng chan hòa
Sống thương khắp mới thật là an vui (Thích Phước Thái)

Bên kia bờ, những phố lầu cao là thành phố chính của Queensland, cách xa xa có một cây cầu bắt ngang qua. Đoàn người đi được 3 km thấy từng bàn hai bên đường là những ly nước mát lạnh, với cái vẩy tay và nụ cười mời gọi ai cũng ghé vào. Tay cầm ly nước, tôi uống từng ngụm nhỏ để cảm vị ngọt của nước thấm trong tôi như tình thương xứ sở này cưu mang bao bọc tôi từ khi được nhận vào. Ôi quê hương thứ hai của tôi tuyệt vời quá, đất rộng dân hiền với tấm lòng bao la, nhìn đâu cũng thấy thân thương, cũng thấy lòng nhân ái.

Quá khứ đã chết trong miền hoang dại
Và tương lai… gạo sống chửa thành cơm.
Hiện tại này con trân quý, cảm ơn
Lòng thanh thản… đời hoa thơm, trái ngọt. (Thích Tánh Tuệ)

Một người đứng trên lối đi cầm bản đưa lên cao cho biết còn ½ cây số là đến đích. Hai người già ông đẩy chiếc xe lăn chở vợ, ông bà ra đón đàn con cháu đi bộ. Cả gia đình líu lo ôm nhau, hai người già nhập vào đoàn cùng đi.

Tiếng kèn trống của ban nhạc hòa giọng hát cất cao chào đón đoàn người đến đích, tiếng reo vui trên máy của ban tổ chức đón đoàn người trở về, mỗi người được choàng một mề đay vào cổ. Tôi liên tưởng tới đoàn quân chiến thắng, họ chiến thắng được tính lười biếng và lòng ích kỷ của chính mình để cùng phụ một bàn tay diệt tế bào ung thư ngực.

Gia đình Phật tử Chánh Tâm tụ họp nhau trên bãi cỏ xanh, dưới những bóng cây sứ gần bên con đường hoa giấy đang nở rộ khoe sắc đỏ. Một số em đi lấy đồ ăn các em thích từ các căn lều, cô đoàn trưởng Chánh Tâm đang đứng chờ ông bà Thanh và cô Trinh, tình nguyện viên làm đồ ăn trưa cho đoàn. Phần ăn trưa được chuyền đến từng người là một hộp mì xào chay còn nóng với một bánh bông lan và trái quít to. Tất cả các em đều chắp tay cầu nguyện cúng Phật trước khi dùng.

Ông bà Thanh và cô Trinh nói vì hôm nay là ngày Mother’s Day, đáng lẽ phần tiền này mua quà cho mẹ nhưng họ lấy tiền mua thức ăn cho đoàn người đi bộ mong rằng nếu được chút phước báu nào thì dành hết cho mẹ.

Mẹ là tổ ấm mái nhà
Tình thương, cao cả, bao la, dạt dào
Lời mẹ dạy bảo ngọt ngào
Hiền từ, âu yếm, xiết bao ân tình
Mẹ là nắng ấm bình minh
Là bông hoa cúc đẹp xinh sáng ngời
Ơn mẹ biển rộng mây trời
Không gian ấp ủ cho đời con tươi. (Phan Huỳnh Vân Anh)

Nhiều gia đình các sắc tộc khác cùng ngồi trên bãi cỏ dưới những tàn cây họ chọn hưởng ngày mẹ vui vẻ. Nhóm nướng BBQ thì tới một nơi được chỉ định để mùi của thịt cá không làm lan tỏa ra làm mất đi mùi hoa hương tự nhiên.

Cỏ nào như lớp nệm êm
Cho đời hạnh phúc bồng bềnh phút giây
Ngồi đây hương cỏ ngọt say
Giữa trời thoảng gió lá bay vẫy chào.

Ban tổ chức làm tiệc và mời những bà mẹ đến dự, bốc thăm phát quà cho những người trúng có số mang trên ngực khi đi, Phật tử Chánh Tâm được mời đến nhận quà lưu niệm là một tấm huy chương vì đoàn đông nhất kỳ này, loa lại kêu xin mọi người đến chia bớt thức ăn như chuối, 400 cái bánh donut, vì thức ăn đủ loại còn quá nhiều, các lều phải dọn dẹp để về.

Các em phật tử cùng nhau chơi trò u môi, ca hát, đố vui.

Tôi nằm dưới thảm cỏ xanh để cỏ ôm vào lòng, trời ấm nhiều tiếng chim hót, mùi thơm của những loài hoa, thật bình yên lắng lòng để nghe lại những lời thỏ thẻ của bốn cháu nội, ngoại gọi từ Melbourne lên hôm qua. Chúng con gởi tiền ủng hộ bà ngoại đi bộ, đó là tiền lì xì hôm tết của tụi con. Bà ngoại ơi! Bà phải khỏe thật khỏe. Bà ngoại ơi, hết mùa đông bà về liền phải không? Bà nội ơi! Con yêu bà nhất trên đời. Bà ngoại ơi, con nhớ bà nhiều!

Con lập gia đình, bước vào ngã rẽ
Mẹ xẻ chia, những kinh nghiệm đời người
Cháu ngoại ra đời, mẹ sáng niềm vui
Cháu nội, vỗ về, à ơi sớm tối. (Trần Thảo)

Tôi đã dạy các cháu tôi một bài học về tình người, sự chia xẻ và bổn phận của người công dân trên xứ sở này không phải là lời nói mà bằng hành động của chính mình.

Xin cảm ơn xứ Úc tuyệt vời này đã cho tôi cuộc sống đầy đủ và bình yên ở tuổi già, bên tôi có nhiều tình thương bao bọc che chở.

Cảm ơn người rất nồng nàn
Cám ơn đời vẫn dịu dàng bao dung. (Ngọc Thùy Khanh)

Diệu Ngọc








***
Ghi chú:
Muốn vào đoàn đi bộ phải ghi tên trước và đóng một số tiền, tuổi còn lao động 35 Aud, tuổi già 25 Aud và trẻ em 20 Aud. Tiền đó cúng luôn cho hội.
Mỗi người đi bộ tự xin tiền trong gia đình, con cháu, bạn bè. Mỗi khi ai cho tiền, tên mình được vào Website nhưng ban tổ chức giữ, người đi bộ không được quyền lấy tiền từ website ra, nhưng vẫn biết tên và số tiền ai cho mình.

This entry was posted in Tùy Bút. Bookmark the permalink.