Nhìn lá thu phai… nhớ về thời trẻ,
Mặc cuồng phong, mặc gió táp mưa sa.
Vẫn trơ gan… giữa bụi nhiễm ta bà,
Chờ tan lặng, mĩm cười vui bước tới.
Như lá xanh đầu Xuân luôn phơi phới
Cạnh bên hoa nhìn ong bướm lượt là
Sương sớm đọng rồi nắng sẽ lau xoa
Cần biết chi… Thu Đông gần kề cận
Thời gian đến đi không cùng không tận,
Bao chuyển thay trong sinh diệt, diệt sinh.
Nghiệp quả, nhân duyên sống trọn với mình,
Ta từ vô thỉ… còn hành trình mãi mãi…
Hết nửa đời rồi còn gì sợ hãi?
Tự tại thong dong trước cuộc sống phồn hoa.
Lo chi ngày tóc bạc… báo đã già,
Như Vạn vật …luôn đón chào vô ngại
Chiếc lá thu phai …một thời từng trải ….
Huệ Hương