Tự Vấn – Kính Lạy Phật

Tự Vấn

Tự hỏi lòng… văn tư tu miên mật ?
Hay chỉ là mọt sách, vẹt tụng kinh…
Ít khi nào… làm chủ được chính mình,
Luôn trạo cử dao động hoài… sao ổn định !

Cầu xin Phước từ… Bồ Tát nương vịn
Đâu biết… tự mình khởi phát thương yêu
Một đã cho đi… phần nhận lại nhiều
Đừng giả tạo… mãi sống theo bề mặt

Ước chi… ngày trong một vài khoảnh khắc
Nhận ra rằng… tu sửa được chút chưa?
Hay tự ngã làm mình khổ như… xưa
Cứ vấn vương… mang trên mình gông ách

Hãy dõng mãnh… tiến lên vượt thử thách
Thì ra… Đạo, Đời khó biết… nan nghì
Họa, Phúc xen nhau cơ hội… đến, đi
Chỉ tâm lương thiện… thuyền nhẹ trôi vào bến

Nguyện chú tâm… hơn thực hành không lơ đễnh

Huệ Hương

___________________

Kính Lạy Phật

Dù nhiều người khen đã tu tinh tấn
Nhưng lắm khi, lòng tự vấn hỏi mình
Có phải là con mọt đọc, tụng kinh
Mua an ổn, thực hành theo lịch định

Có phải chăng, chỉ tìm đường dựa vịn
Vấn thật tâm, đã hiểu được bao nhiêu
Khi đối trị trái ngang, đặt để điều
Sóng vẫn động, dù an bình… bề mặt

Dù thoáng qua, dù chỉ là khoảnh khắc
Để vô minh, dắt lối dẫn đường đưa
Việc qua rồi ăn năn khó như xưa
Vì chấp ngã, vấn vương theo khổ ách

Phải chăng tu, là vượt qua thử thách
Đời đánh cuộc, dàn định trải bước đi
Dùng Trí, Huệ hành xử chẳng đa nghi
Xem như huyễn… mặc nghịch duyên đưa đến

Kính lạy Phật, mở con đường về bến…

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.