Hiền Đi Em – Bản Tâm Mình Là Phật – Học Kinh Pháp Hoa

HIỀN ĐI EM

Hiền đi em… mình là Phật Tử
Phải làm sao cư xử dễ thương
Giận sân chớ để trong lòng
Quán nhìn cho kỹ là không có gì

Như biển rộng chấp chi cơn sóng
Sẽ lặn thôi rồi chóng bình an
Thản nhiên chấp nhận khó khăn
Như thi lên lớp không nhăn mặt mày

Hiền đi em… từng ngày cố gắng
Thật hiển nhiên như nắng buổi mai
Một lòng chấp nhận mình sai
Cúi đầu học hỏi nét hay của người

Quán chiếu kỹ… người Thầy ta đó
Siêng năng mà hãy cố gắng lên
Mỗi lần tiếp xúc chớ quên
Một lòng khiêm hạ… phận trên người mà

Hiền đi em… chính là dũng cảm
Khi trần gian khổ nạn vô bờ
Nhưng lòng ta đã tôn thờ
Niệm Di Đà đó từng câu an lành

Dĩ nhiên có tham sân rồi đó
Và chàng si sẽ nhỏ dần đi
Mỗi ngày ta cố mỗi ngày
Tây Phương cõi đó từng giây phút về

Minh Nghiêm

_____________________________

BẢN TÂM MÌNH LÀ PHẬT…

Nay mới biết:
Truyền dạy Chân Tâm… Truyền Tâm Ấn
Bản tâm mình là Phật… khuyến khích cùng nhau
Tổ Sư Thiền… càng suy ngẫm thích thú làm sao
Vi diệu pháp môn Phật trao Ngài Ca Diếp !

Sự sự, vật vật phù vân hư ảo… chớ thu nhiếp
Còn sống trong vọng tâm, nâng tiểu ngã mình
Ai cũng sẵn ….
Niết Bàn Diệu Tâm, Thể tánh Tịnh minh
Tuy bình đẳng, phải tu hành mới không luân lạc…

Vòng luân hồi, nghiệp khống chế… vinh nhục bộc phát.
Khổ đau vì không tìm thấy sự hài lòng
Luôn chấp trước vào lạnh, nhạt, cay, nồng.
Chỉ vì tâm tư vẫn mang chút tự hào cao ngạo!

Chợt nhớ lời Giác Hoàng trong Cư Trần Lạc Đạo (1)
Nghe dễ quá nhưng thực hành là cả vấn đề.
Làm sao diệt được phiền não cứ tràn trề
Còn phân biệt nhiều tư tưởng ích kỷ, tham ái!

Tổ dạy muôn duyên cắt đứt… mới tự tại
Còn phàm phu xin nguyện tu một điều thôi
Từng mỗi sát na canh giữ giác quan… đủ lắm rồi
Trong thấy, nghe chỉ như cơn gió thoảng!

Chỉ duy nhất phương cách ấy… thanh thản !
Hãy im lặng khi muốn giải quyết việc gì
Nghi nhân bất dụng, dụng nhân bất nghi
Muốn thực tại an bình…..
…… tuỳ duyên đừng đối nghịch !
Càng khiêm hạ… càng tránh được lời chỉ trích !!!

Huệ Hương

———————-
(1) “Tịnh độ là lòng trong sạch, chớ còn ngờ hỏi đến Tây phương:
Di Đà là tính sáng soi, mựa phải nhọc tìm về Cực lạc”,
( Cư trần lạc đạo phú – Trần Nhân Tông)

_____________________________

Học Kinh Pháp Hoa…

Học kinh Pháp Hoa trải qua nhiều phẩm.
Lòng Hân hoan đến phẩm Thường Bất Khinh.
Đời thường nói vạn vật có tánh linh.
Giờ Phật nói : mọi người có Phật tánh.

Ngọc sáng trong tâm, che mờ không lóng lánh.
Bởi vô minh, phiền não cứ tràn trề !?
Lau bụi gương tâm thực hành cả vấn đề.
Phật Đả sáng, chúng sanh SẼ bao giờ sáng ?!

Bạn khuyên hiền… chính là lòng dũng cảm.
Bạn khác khuyên tu : phòng hộ giác quan.
Ông thiện ông ác canh giử hai hàng.
Làm rào chắn mọi căn cơ vào lễ Phật.

Dù cuộc sống mưu sinh có tất bật.
Vững niềm tin biết mình có Phật trong tâm.
Đường dù dài, thấy ánh sáng cuối hầm.
Bồ Tát Thường Bất Khinh : mọi người sẽ thành Phật.

Chiến đấu vạn quân dù gian nan có thật.
Chiến đấu với mình thành Phật mới liệt oanh.
Dù đường xa, vững niềm tin, kết quả sẳn dành.
Vô minh, tập khí, tan dần theo ý chí.

NAM MÔ DIỆU PHÁP LIÊN HOA KINH…

Viên An

_____________________________

Hiền Đi Em…

Hiền đi em… hãy nhủ mình
Được gì khi để… vô minh, dẫn đường
Dữ dằn, nào mấy… ai thương
Mọi người xa lánh, sợ vương… chuốc phiền

Lặng thinh tập luyện… sẽ hiền
Bớt đi khẩu nghiệp, trước tiên làm… đầu
Lỡ lời dù chỉ… một câu
Cả dời hối tiếc, cũng âu… thay gì

Hiền đi em… tránh thị phi
Không ai ác cảm, so bì… thịệt hơn
Bạc tiền, thua chữ… Hiền Nhơn
Lợi danh khó giữ, Thiện chơn… mãi còn

Hiền như nước chẩy… đá mòn
Sân si Tam độc, bớt mon… men gần
Học im lặng, luyện… chuyên cần
Để tâm an tịnh, quán gần… nghĩ xa

Hiền đi em… niệm Di Đà
Tìm về chánh giác, Ta bà huyễn hư
Lắng tâm, sẽ thấy… cội Từ
Chúng sinh cùng Phật, chân như… đều thành

Hiền đi em… cố thực hành
Tai ương, khổ nạn người lành… chở che
Long thần Hộ pháp đều nghe
Mọi điều lành, dữ khôn che… lưới trời

Hiền lương chẳng thiệt… người ơi

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.