IF
If you can keep your head when all about you
Are losing theirs and blaming it on you,
If you can trust yourself when all men doubt you,
But make allowance for their doubting too;
If you can wait and not be tired by waiting,
Or being lied about, don’t deal in lies,
Or being hated don’t give way to hating,
And yet don’t look too good, nor talk too wise:
If you can dream – and not make dreams your master;
If you can think – and not make thoughts your aim,
If you can meet with Triumph and Disaster
And treat those two impostors just the same;
If you can bear to hear the truth you’ve spoken
Twisted by knaves to make a trap for fools,
Or watch the things you gave your life to, broken,
And stoop and build ’em up with worn-out tools:
If you can make one heap of all your winnings
And risk it on one turn of pitch-and-toss,
And lose, and start again at your beginnings
And never breathe a word about your loss;
If you can force your heart and nerve and sinew
To serve your turn long after they are gone,
And so hold on when there is nothing in you
Except the Will which says to them: ‘Hold on!’
If you can talk with crowds and keep your virtue,
Or walk with Kings – nor lose the common touch,
If neither foes nor loving friends can hurt you,
If all men count with you, but none too much;
If you can fill the unforgiving minute
With sixty seconds’ worth of distance run,
Yours is the Earth and everything that’s in it,
And–which is more – you’ll be a Man, my son!
Rudyard Kipling (1865–1936), văn thi sĩ người Anh sinh tại Ấn Độ cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ thứ 20.
______________________________
NÀY Con Hỡi !!!
NẾU con muốn ngửng đầu bước thẳng về phía trước!
Khi bao người luôn khích bác chê khen
Hãy soi rọi bản thân mình, trong sạch như sen ?
Thì những điều họ nghi ngờ càng giúp con lợi dưỡng!
NẾU con đợi thời gian trả lời ….
và thanh thản tự mình hân hưởng !
Không lấy điều gì họ gian dối … để trả lại người
Dù ai đó ghét giận cũng tha thứ mỉm cười
Tự nhủ thầm : người trí chớ tỏ ra tốt, giỏi!
NẾU có thể mơ, biết tìm lối ra thoát khỏi !
Đừng tin vào suy nghĩ mà hoạch định chủ quan
Vì biết đâu sẽ thất vọng hay huy hoàng ?
Khi ấy con ơi hoàn cảnh nào cũng thật bình tĩnh !
NẾU Sự thật con đã nói, hãy luôn giữ đúng thực tính !
Mặc kẻ khùng điên muốn bóp vẹo, chọc thủng đâm
Hoặc sự nghiệp mong ước bị đổ vỡ tan tành
Phải xây dựng lại trong mỏi mệt buồn nản !
NẾU có can đảm đặt hết toàn bộ vốn mình đã thắng
Vào sự rủi may trong việc lật ngửa một ván bài
Lỡ có thua,
vẫn khởi nghiệp từ đầu không chút đoái hoài
Không hề thở than lời nào với ai … sự thiệt hại !
NẾU phải ép con tim, khối óc, bắp thịt nên vững chãi
Để phụng sự vòng xoáy cuộc đời dù đã tiêu tan
Chẳng còn lại gì tuy ảo tưởng cứ ôm mang
Bằng sự quyết tâm “Nào trải nghiệm đi tiếp tục !“
NẾU giữa đám đông thuyết trình, cùng tư cách đạo dức
Từng giao tế chúa, vua … không để mất liên lạc dân quân
Chưa một kẻ thù nào gây khổ đau, ngay cả bạn thân
Lòng dặn lòng chớ để họ tin tưởng vào con nhiều lắm !
Nếu con có thể lắp đầy khiếm khuyết từng giây phút!
Sẽ giá trị như chiến thắng 60 giây chạy bộ đường dài
Vũ trụ vạn vật này thuộc về con lúc ấy ngay
Con xứng đáng mang tên “Con Người” đừng e ngại nhé!
Huệ Hương ( Việt dịch )
______________________________
Nếu con vẫn bình tâm…
Nếu con vẫn bình tâm lúc mọi người chung quanh
Hoảng hốt và đổ lỗi cho con;
Nếu con vẫn tự tin khi mọi người nghi ngờ khả năng con,
Nhưng vẫn không buồn lòng vì mình bị nghi ngờ:
Nếu con có thể đợi và không mỏi mệt vì trông chờ,
Hoặc bị người lừa dối, đừng gian dối với ai,
Hoặc bị người ghét, đừng để hận thù xâm chiếm lòng con,
Tuy thế đừng đóng vai quá tốt, đừng nói lời quá khôn ngoan.
Nếu con có thể mơ nhưng không để mộng mơ làm chủ con;
Nếu con có thể suy tư song không lấy tư duy làm mục đích;
Nếu con có thể gặp Khải Hoàn và Thảm Bại
Mà vẫn đối xử hai kẻ giả dối này như nhau:
Nếu con chịu đựng nghe sự thật con vừa nói ra
Bị kẻ tiểu nhân bóp méo giăng bẩy lừa kẻ dại,
Hoặc nhìn công trình đờI con, đổ vỡ,
Và cúi xuống xây dựng lên với dụng cụ đã mòn.
Nếu con dám đem hết đống tiền con thắng được
Ðổ vào một trận úp ngửa ăn thua,
Và mất hết, và lại bắt đầu từ số không,
Và không một tiếng thở than về sự mất mát của mình:
Nếu con ép được tim con, và từng sợi gân thớ thịt
Phục vụ mục tiêu của con lúc từ lâu sức chúng chẳng còn,
Và cố bám víu vào lúc mà trong con chẳng còn gì
Ngoài Ý chí giục con: “Ðừng bỏ cuộc”.
Nếu con có thể chuyện trò với đám đông mà vẫn giữ gìn đạo đức,
Hoặc giao du với Vua chúa – vẫn không xa đám thường đinh,
Nếu con không để bạn thân cũng như kẻ thù làm con khổ,
Nếu con trọng mọi người, nhưng không một ai quá lố:
Nếu mỗi phút qua đi không bao giờ chờ đợi
Trong nuớc rút cuộc đua con chạy đủ sáu mươi giây,
Thì mọi sư trên Trái đất thuộc về con,
Và – hơn thế nữa – con sẽ đúng là một con Người, con trai của cha!
Hồ Văn Hiền dịch