Tuổi Già

Dẫu đã già … nhưng hồn vẫn trẻ
Mỗi ngày trôi nên … khẽ học thêm
Những trang kinh sách tạo duyên
Cùng bao anh chị Hoa Nghiêm một chùa

Dẫu đã già … cũng vừa suy nghĩ
Tiếc từng giây phút để an bình
Cười vui với cảnh quanh mình
Quên luôn tuổi tác trải tình lạ, quen

Dẫu đã già … còn lên chùa được
Để ý chi chuyện thuộc não phiền
Đổi tâm là thấy hoa sen
Ta Bà chợt hiện ao Liên Trì mà

Dẫu đã già … thật thà không dính
Những thị phi … sanh tính giận hờn
Trong tâm niệm Phật luôn luôn
Bình an có đặng mà lòng thảnh thơi

Dẫu đã già … mỗi lời khi nói
Chớ xảo ngôn … từng tí mới nên
Cũng đừng ỷ tuổi huyên thuyên
Hậu sinh biết rõ không quên cười thầm

Dẫu đã già … chủ tâm muốn trẻ
Học hỏi thêm đủ vẻ gần xa
Hữu, vô tình đó thầy ta
Khiêm cung tiếp nhận rõ già luôn vui

HẢI TẦN

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.