Dẫu đã già … nhưng hồn vẫn trẻ
Mỗi ngày trôi nên … khẽ học thêm
Những trang kinh sách tạo duyên
Cùng bao anh chị Hoa Nghiêm một chùa
Dẫu đã già … cũng vừa suy nghĩ
Tiếc từng giây phút để an bình
Cười vui với cảnh quanh mình
Quên luôn tuổi tác trải tình lạ, quen
Dẫu đã già … còn lên chùa được
Để ý chi chuyện thuộc não phiền
Đổi tâm là thấy hoa sen
Ta Bà chợt hiện ao Liên Trì mà
Dẫu đã già … thật thà không dính
Những thị phi … sanh tính giận hờn
Trong tâm niệm Phật luôn luôn
Bình an có đặng mà lòng thảnh thơi
Dẫu đã già … mỗi lời khi nói
Chớ xảo ngôn … từng tí mới nên
Cũng đừng ỷ tuổi huyên thuyên
Hậu sinh biết rõ không quên cười thầm
Dẫu đã già … chủ tâm muốn trẻ
Học hỏi thêm đủ vẻ gần xa
Hữu, vô tình đó thầy ta
Khiêm cung tiếp nhận rõ già luôn vui
HẢI TẦN