Lửa – Rừng Công Đức…

LỬA

Lửa sân đó … đang hừng hực cháy
Múa chân tay, mặt thấy mà ghê
Biết rồi ta chẳng còn mê
Từ bi hỷ xả mang về một khi

Thành thật nói còn chi hơn nữa
Nụ cười tròn từng bữa tập tu
Thế là nào có oán thù
Đường đời đường đạo hòa nhu cả đời

Như mây đó trên trời bay nhẹ
Chung quanh ta là đệ huynh thôi
Rồi thì ái ngữ từng lời
Chính là tứ nhiếp có đời nào quên

Thêm lục hòa một bên gìn giữ
Từng phút trôi cư xử khéo hơn
Luôn luôn tự nhủ với lòng
Cố luôn từng chút … bào mòn lửa sân

Tham si nũa cũng dần lìa bỏ
Nhờ đệ huynh nên tỏ lỗi này
Cảm ơn từng phút từng giây
Hai tay hiệp chưởng thấy ngay Niết Bàn

Nguyễn Thiên Nhiên

_________________

Rừng Công Đức…

Sống thuận duyên tạo nhiều công đức.
Tích góp lâu có cả một rừng !
Bỗng một ngày nghịch cảnh trêu ngươi!
Sân nổi dậy, thiêu tan công đức !

Muốn chế ngự cơn sân đột xuất.
Hiểu nguyên nhân mới nhẫn thương người.
Dằn được phút giận tức trêu ngươi.
Bồ tát khác chúng sanh Nhanh ,.. Chậm.

Mọi nghịch lý gây nên sân hận.
Hơn người không giác chậm hay … nhanh.
Phải hiểu mới tha được lỗi lầm.!
Cười tha thứ xoa tan tình thế.

Vượt thoát đúng lúc sân đâu dễ !
Thực hành thường, chữ Nhẫn vượt qua.
Sau cơn mưa trời quang đãng ra.
Tu là mài dũa tam độc đi.

Vũ khí lửa sân là ái ngữ .
Dịu bớt rồi cư xử lục hoà.
Trí tuệ vào bớt Si mê ra.
Tham không còn chỗ để ta dựa vào !

Kể từ đó vun trồng công đức.
Ngày tăng thêm cuộc sống an bình.
Tránh lửa sân chờ chực đang rình.
Thênh thang tu học… mình an vui

Viên An

_________________

Lửa – Rừng Công Đức…

Khi mà lửa giận nổi lên
Cau mày, mặt đỏ gay… quên tu hành
Từ bi, hỷ xả… chòng chành
Uổng đi phúc đức, đổ oành… xuống ao

Lửa sân… khó giữ biết bao
Thế nên thử thách… tuệ cao, sơ vòng
Lục hòa, nhẫn nhịn… nói xong
Gặp không như ý, bát phong… lay rồi

Cả rừng công đức… ôi thôi
Cháy theo ngọn lửa, thiêu chồi… rụi luôn
Đệ huynh nhắc nhở… tiếng chuông
Càng thêm tự ái, khó buông… hận lòng

Bề ngoài… giải đãi, ngỡ xong
Nhân đôi… hiềm khích, nghiệp trong khó rời
Lửa than… âm ỷ cháy lời
Nếu không… quán chiếu kịp thời, sẽ tiêu

Rừng tu… công đức, ắt thiêu
Tuệ tri… mù mịt ma chiêu, dẫn đường
Nên dù… nghịch cảnh, bất thường
Phải luôn cảnh giác, chữ thương… làm đầu

Thuận duyên… sống đúng, đạo mầu
Ngộ sân đột kích, thở sâu… quán lòng
Trái sai chưa tỏ… bên trong
Chờ cơ xét, học thêm mong sửa mình

Đạo đời… trân qúy chữ tình
Nhẫn, từ… mở cửa giải nghìn khổ đau
Làm người… ai chẳng, như nhau
Khó bề hoàn mỹ, nào đâu… tránh lầm

Lời răn… Phật ở trong tâm
Thiện căn đã có… âm thầm lửa sân
Mỗi này… một sẽ ít dần
Nụ cười Di Lặc… nào cần học đâu

Cuộc đời biển lửa… bể dâu
Làm người công đức, đã… sâu rừng rồi
Tư lương… phải cố giữ, bồi
Để không lạc bước, luân hồi… trầm luân

Trước xa… nhóm lửa hận, sân

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.