Những gì chân giá trị sẽ không bị phủ lấp
Bằng sự khiêm cung
chân thành học hỏi tâm sẽ nở hoa
Đón nhận đạo lý từ khắp phương xa
Bằng sự lặng yên tỉnh thức, gỡ nhẹ từng lớp bụi
<Khe khẽ bước chậm vào “cửa thực tại “
Không đâu xa cả, có gì rời khỏi đây đâu
Buông đi lời khôn , ý giỏi , luôn cả ước mong sâu
Không thể hiểu đúng ,
chỉ bằng tư duy phân biệt, dán nhãn!
Đừng nghĩ nhiều,
vì chỉ thấy cái mình tưởng (1) lại lầm là rõ sáng!
Khi mặt hồ yên, sóng lặng mới phản chiếu trăng
Chân lý không nằm trong suy diễn lăng xăng
Lặng nhìn hoàng hôn
thở nhẹ không vướng bận màu sắc,
Dưới Bụi Thời Gian,ngọc vẫn ánh lên bắt mắt
Ẩn trong lòng đất mẹ
bao dung, không chút phai mờ
Có những điều không lời, lặng lẽ thấm như thơ (2)
Những gì chân thật tinh tuý vẫn lưu dấu mãi
Hiện sinh không qua đôi mắt
mà từ tĩnh lặng tâm nghe vọng lại.
Huỳnh Phương- Huệ Hương
(1) Robert Adams: ”Reality is not what you think it is. Reality is what remains when there is no more thinking.”
Dịch nghĩa: ”Thực tại không phải là điều bạn đang nghĩ. Thực tại là cái còn lại khi không còn suy nghĩ nữa.”
(2) Phải chăng những vần thơ như Thiền thi cổ,
“Nhân sinh như mộng nhất trường
Tình chân lưu lại, vạn năm không tàn.” (khuyết danh Trung Hoa)
Dịch ý: Đời người như một giấc mộng trôi,
Tình chân còn lại, ngàn đời chẳng phai.”
Và từ phương Tây, ta cũng nghe tiếng vọng từ Shakespeare (Sonnet 55):
Not marble, nor the gilded monuments
Of princes shall outlive this powerful rhyme…”
Dịch
“Chẳng cẩm thạch, chẳng lâu đài vua chúa,
Trường tồn hơn – là những vần thơ chân thành.”
Cả hai vần thơ cổ ấy đều nhắc ta:
Những gì chân thật – tình yêu, lòng từ, cái đẹp nội tâm, ánh sáng trí tuệ – không thể bị thời gian phủ mờ. Dù thân xác tan rã, dù thế giới đổi thay, tinh túy chân thành vẫn lưu dấu mãi