Còn – Sỡ Hữu Một Niềm Tin Tích Cực – Thanh Tịnh Hay Khổ Đau…

CÒN…

Còn đôi mắt là xin trao tặng
Thật diệu hiền như nắng mùa đông
Cho người ấm áp cõi lòng
Đang khi cơ nhỡ giữa vòng nhân gian

Còn nụ cười bình an xin gửi
Đến cho người có lỗi hôm qua
Để cho sám hối thật thà
Không còn vướng mắc xong là tiến tu

Còn lời nói giúp mau người đó
Sẽ đứng lên vượt khó thật nhanh
Với lời pháp Phật tinh thần
Qua cơn phiền não để làm tư lương

Còn đôi tay yêu thương hiệp chưởng
Rất đẹp xinh cùng tưởng nhớ nhau
Kết tình huynh đệ dài lâu
Thiện duyên trổ quả trên câu luân hồi

Còn đôi chân nguyện đi hoằng pháp
Phụng sự đời ở khắp nhân gian
Bằng không xin nguyện Quan Âm
Bình an thường đến từ gần đến xa

Còn thế giới Ta Bà một cõi
Xin nguyện lòng có lỗi nhỏ thôi
Cũng xin sám hối đêm ngày
Sẽ không phạm nữa từ nay vuông tròn

Nguyễn Thiên Nhiên

_____________

Sỡ hữu một niềm tin tích cực!

Là có thể vượt qua mọi chướng ngại thử thách!
Là của cải đích thực của mọi cá nhân
Sẽ dẫn dắt tâm trí đến vùng tri thức cao hơn
Sống giữa đời thường,
ung dung dạo chơi trong nắng!
Tỉnh như sương sớm,
vì trong ta có sẵn phẩm tính của hiền thánh!

Không cần phải bị trói chặt vào những giáo điều
Chỉ cần cộng, nhân thêm các pháp thiện lành nhiều
Trừ đi ác pháp, làm chủ mình tự kiểm soát !
Cuộc sống tuy nhiều khó khăn,
nhưng vẫn còn có bao điều tốt đẹp khác !

Sở hữu niềm tin là tự tạo chân dung mình
Mặc khen chê, vững chãi
sống đàng hoàng, từ ái mọi hành trình
Là điều cực kỳ cần thiết cho sự tồn tại !
Giúp nỗ lực tiếp tục
hoàn thành những mục tiêu dỡ dang lại !

Tạo động lực theo đuổi
lý tưởng, đường hướng vạch ra
Cớ sao ta không thể tỏa sáng giữ cõi ta bà
Những gì ta có mà
không biết sử dụng sẽ trở thành phế thải !

Hãy cùng nhau chấp nhận và mặc khải!
Còn niềm tin mãnh liệt
còn có thể làm được điều bất khả thi (1)
Vì đủ dũng khí, bước ra khỏi giới hạn gì
Tiến tới cánh cửa mới,
nơi chứa đầy cơ hội mới, thành công mới!
Không ngoảnh đầu lại phía sau, hãy tự mình hỏi (2)

Huệ Hương

(1) Anthony Robbins ” Niềm tin mãnh liệt thậm chí còn có thể giúp con người làm được những điều gọi là “ bất khả thi ”
(2) Rumi “Mọi thứ trong vũ trụ đều có ở trong bạn. Hãy tự hỏi mình tất cả”.

_______________

Thanh Tịnh, hay Khổ Đau…

Cuộc sống chi phối mối quan hệ.
Căn, Trần, Thức, tác động sanh ra.
Khổ đau hay cuộc sống an hòa.
Làm chủ được các Căn, Trần, Thức !

Căn nhìn rỏ tác nhân bên ngoài.
Kiểm sáu căn không bị cuốn lôi
Thế giới vật chất không dính mắc !
Cốt yếu dễ tâm được an nhiên .

Sáu Trần luôn hấp lực lục căn.
Sanh sáu Thức dẩn vào vọng tưởng.
Âm thanh là hiện tượng Vô Thường.
Không nên vướng mắc, không ràng buộc.

Sáu Thức nguồn vọng tưởng tiêu cực.
Muốn chuyển sáu Thức nhờ Chánh Niệm.
Nhận biết rỏ Thức do tâm Trí.
Không phải bản chất thật của mình !

Kiểm soát được sáu Căn, Trần, Thức.
Nhờ biết rỏ bản chất Vô Thường.
Tâm Thức mới rời Tham, Sân, Si.
Mục tiêu cao nhất tu học Phật.

Chánh Niệm tiếp xúc Căn Trần Thức.
Mới tỉnh thức không theo vọng tưởng.
Là chìa khoá giúp vượt khỗ đau !
Có giác ngộ, bình an thật sự.

Hãy tỉnh thức, mở đường giải thoát
Khỏi vòng luân hồi, tâm niệm tu…

Viên An

_______________

Còn – Sỡ Hữu Một Niềm Tin Tích Cực – Thanh Tịnh Hay Khổ Đau…

Xin còn ánh mắt nụ cười
Trao nhau ấm áp, giúp đời thêm vui
Vượt qua giông bão dập vùi
Quên đi gian khó, ngậm ngùi kiếp nhân

Xin còn câu nói thật chân
Tinh thần Phật pháp, đối nhân tâm từ
Thiện duyên gieo nở chân như
Quan Âm hạnh nguyện, lời như thấm trào

Niềm tin tích cực mai sau
Chướng duyên qua, đổi đêm màu hồi sinh
Trí tâm sở hữu an bình
Ung dung sống giữa vô minh ta bà

Niềm tin tích cực sâu xa
Mặc khen chê mấy chỉ là mây trôi
Ái từ giữ trọn lòng tôi
Chánh tâm – pháp chủ, không dời đường tu

Sống trong nhân ảnh thăng trù
Khổ đau thanh tịnh tự từ tâm khơi
Căn trần thức động ta chơi
Nghiệp duyên đưa lối, dẫn lời vô minh

Nhiếp tâm giữ được bình minh
Quán ngăn trần thức niềm tin đong đầy
Chênh vênh lúc bão giông vây
Chớ cho mắc kẹt, mù mây chuốc phiền

Huyễn còn mộng đó chưa yên
Vô thường là cảnh, chợt nghiêng phút gì
Bát phong rồi cũng qua đi
Khổ đau thanh tịnh có khi – ảo huyền

Còn làm người ắt hữu duyên
Sống trong thực tại, bình yên thoả lòng
Đeo chi sở hữu cái “tôi”
Tự mình chuốc khổ, lôi thôi não phiền

Chung quanh tốt đẹp vô biên
Ngộ căn trần thức – an liền trong tâm.

tp

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.