SỐNG
Luôn luôn sống cuộc đời nhu thuận
Dẫu nghèo giàu bất luận ra sao
Nghịch duyên có đến cỡ nào
Cũng không thay đổi đón chào vậy thôi
Luôn luôn sống nụ cười giản dị
Tặng cho người không tí băn khoăn
Vô thường một thoáng trăm năm
Trao nhau để kết nghĩa ân thêm bền
Luôn luôn sống không quên cảm tạ
Tứ ân sâu ghi dạ … nào quên
Ta Bà tất cả là duyên
Thuận hay nghịch đó còn nguyên để hành
Luôn luôn sống bình an theo Phật
Không thị phi … thành thật ngày trôi
Giữ tâm từng khắc từng giây
Như gương soi mặt không ghi dáng người
Luôn luôn sống với lời ái ngữ
Với chung quanh cư xử hòa an
Lìa tâm cứ mãi đua tranh
Chỉ cần vừa đủ … không dành phần hơn
Nguyễn Thiên Nhiên
_______________
Phước Còn Sống…
Người biết Phước là người có Phước.
Thế giới giờ biến động bất an.
Thành Trụ qua … giờ đến Hoại Tan
Sáng tỉnh giấc … bình an còn Phước.
Mình còn thở, trời binh an nhỏ !
Còn mỉm cười nhìn dép dưới giường.
Ngày mới chờ, bên cạnh người thương.
Hay tận hưởng hai bốn giờ sống !
PHƯỚC tròn đầy, sáng nay thức dậy.
Hai bốn giờ ngày mới yêu thương.
Thuận, nghịch duyên mình biết xem thường!
Đang sống khỏe, bao người khổ nạn !
Sống hưởng PHƯỚC, sống sao xứng đáng.
Mỉm cười, ai ngữ, quà đi trước.
Trao tặng người thân ái, tha nhân.
Trăm năm chớp mắt sẽ đến gần…
PHƯỚC còn sống phải cần tu mau.
Hưởng PHƯỚC phải tu Phật hàng ngày.
Binh an còn kéo dài kiếp sau.
Lặng nhìn thế giới đang xôn xao !!
PHƯỚC giờ còn thở, còn cố tu .!?
Viên An
_______________
Sống – Phước Còn Sống…
Sống trên đời, mặc khổ vui,
Dẫu cho nghịch cảnh, ngậm ngùi trải qua.
Thảnh thơi buông bỏ phong ba,
Hướng theo mục đích, thật thà nghiêm minh.
Sống đời hành thiện, giữ tình,
Cho nhiều, nhận ít, không nhìn ngoài thân.
Luôn tôn trọng chữ nghĩa nhân,
Màng chi điều tiếng, chẳng cần thị phi.
Thẳng ngay, sống giữ từ bi,
Bất an biến động, bận ghi – phiền lòng.
Thế gian tất lắm bát phong,
Phước đang bình ổn, còn mong hơn dành?
Sống trên đời đủ phước phần,
Ăn no, mặc ấm, được gần cao sang
Cửa nhà phúc được êm đang
Yên lành sum họp, đừng màng hơn thua.
Hiện tiền nhận biết ơn thừa,
Trèo cao đòi hỏi, tham vừa trổi lên.
Ghét ganh, giận dữ kéo bên,
Tự mình chuốc khổ, than phiền… ích ôi ???
Phước hay nghiệp sống ở đời,
Cũng do ta chọn cuộc chơi hằng ngày.
Gian nan mới được công dày,
Của rơi không đến, họa thay vào nhà.
Sống không phước đức thật thà,
Duyên hao, nghiệp đến, khó mà thoát thân.
Xấu che giấu cũng lòi chân,
Hỏi điều thiện ác, lẽ dần rõ ra.
Phước còn – sống giữ thân ta.
tp