HẠNH ANH NHI
Bảy mươi tuổi sao lòng vẫn trẻ
Đang buồn phiền lại khẽ cười vui
Lúc nào cũng cứ yêu đời
Trời mây xám xịt vẫn tươi tươi hoài
Bảy mươi tuổi bao ngày còn lại
Cớ chi buồn ái ngại vô biên
Trên đời tất cả là duyên
Sao không cười nhẹ … một bên Di Đà
Bảy mươi tuổi thật thà như đếm
Phải hiền thôi mà hiếm nộ sân
Lãng quên cái tánh gian tham
Ngu ngơ một chút bình an cho tròn
Bảy mươi tuổi chỉ còn một thoáng
Thành mây trời từng áng trên cao
Sắp về với gió không nao
Nhiêu đây tuổi hạc … ôi chao vui rồi
Bảy mươi tuổi nụ cười thơ dại
Tin yêu người không ngại đắn đo
Cho dù biển động không chao
Mãi hoài tin tưởng nào lo … bị lừa
Nguyễn Thiên Nhiên
______________
Niềm vui tuổi thất thập!
Ba lô hành trang người cao tuổi
chứa toàn thể sự thay đổi tích cực !
Nhận thức rõ ý nghĩa trong việc khơi dậy niềm vui
Dành thời gian còn lại
giải phóng mọi áp lực đã bị dưỡng nuôi
Để cuộc sống từng giây phút đa dạng, đầy màu sắc !
Hạnh phúc được tạo ra từ mọi sự việc nhỏ nhặt !
Cuộc đời sẽ thêm phong phú nếu chuẩn bị chỉn chu
Áp dụng ngay những bí quyết vàng rất đặc thù (1)
Để không còn cảm thấy cô đơn chán nản!
Vẽ trước cho mình
động lực tiếp tục bước vào đường sáng !
Giúp phát huy nhiều hơn giá trị bản thân,
Âm nhạc , thi ca còn là yếu tố rất cần
Đọc sách, làm vườn càng thêm năng động
Sẽ tiếp tay hào hứng tận hưởng nhịp sống
Nếu giữ được hạnh anh nhi càng thanh tịnh, vô ưu (2)
Thích ứng với mọi hoàn cảnh,
hồn nhiên sống chậm nhuyễn nhu
Theo dòng thời gian bất tận,
giữa những xô bồ của cuộc sống
Quỹ còn lại bao nhiêu nào có gì quan trọng !
Huệ Hương
(1) Những bí quyết vàng thường được khuyến khích áp dụng
1- Duy trì kết nối bạn bè-
2- Biết giữ gìn sức khỏe bản thân – Sức khỏe là tài sản vô giá quyết định mức độ hạnh phúc tuổi già .
3- Cải thiện sức khỏe tinh thần.
4- Theo đuổi sở thích mình từng đam mê
5- Tài chính vững vàng, ổn định
(2) Trong Đạo đức kinh có câu: “Hàm đức chi hậu, bỉ vu xích tử”, nghĩa là: Người đức dày sống như một đứa trẻ, để miêu tả thế giới trẻ thơ – không ham muốn, không đấu tranh, thuần khiết và hạnh phúc.
_______________
Tuổi Bát Thập…
Sống đến Thất Thập Cổ Lai Hy.
Thọ đủ rồi, thế gian hiếm thấy.
Bảy giờ chiều, trời tối mùa đông !
Giữa mùa hè, trời dần hết nắng.
Tám giờ đến, màn đêm buông nhẹ.
Bao vui buồn lặng lẽ khép nhanh.
Lòng thanh thản, an yên giấc ngủ.
Thân an, tâm lạc, ngày sống đủ.
Ý thức rõ, ngày nay Bonus !
Hương niềm vui.,. giấc ngủ đến liền.
Thở nhẹ An Lạc tuỗi anh nhi.
Đêm nhanh hêt khuya rồi trời sáng !
Tám giờ chiều, ai còn sợ tối !
Là Vô Minh, không thấy lẽ trời.
Nên vui, anh nhi hạnh trong tôi.
Giờ An Lạc ngày lo âu đủ
Qua đêm nay, ngày sống trừ lại.
Thời gian nay trân quý niềm vui.
Phước trước còn mình mới hữu duyên
Sống thọ, mãn nguyện, ơn Di Đà.
Quán chiếu tám mươi năm sống qua.
Khổ buồn ngày cũ hãy cho qua.
Tâm giờ An Lạc như hồi còn thơ.
Tuổi hạc an hưởng ngay bay giờ.
Nụ cười thơ dại chực chờ trẻn môi
Viên An
_______________
Hạnh Anh Nhi – Niềm Vui Tuổi Thất Thập – Tuổi Bát Thập…
Bảy mươi nên lẫn đôi khi,
Nhớ quên là chuyện bước đi vòng đời.
Ngu ngơ tự lãng cuộc chơi,
Lạ quen nhìn lại, miệng cười vu vơ.
Hồn nhiên như thuở ấu thơ,
Mặc cho thế sự – giấy trơ, trắng lòng.
Không còn toan tính đục trong,
Thảnh thơi như trẻ ngóng trông quà về.
Bảy mươi vượt trài cơn mê,
Lãng hay tinh túy nhiêu kê tháng ngày.
Ngẫm suy thấu hiểu điều này:
Công danh, bạc bẽo, đổi thay kiếp người.
Thân quen lần lượt xa rời,
Bệnh già đãng trí, nói lời ngô nghê.
Nhận ra mình vẫn tràn trề,
Phúc lành đang đó, lối về còn thông.
Tám mươi tuổi lớn chất chồng,
Từng ngày vững bước, thong dong cũng mừng.
Ăn no, mặc ấm đủ chừng,
Còn ham chi nữa hiểu dừng lúc ta
Biết duyên, hay đủ – mới là
Vui buồn từng trải, ngẫm qua phận mình.
Vô thường ngọn gió vô tình,
Mỉm cười thanh thản – tâm linh nhẹ nhàng.
Tử – Sinh cuốn giữa muôn vàn,
Trẻ – già cũng chỉ khác hàng tóc thôi.
Chẳng còn suy nghĩ xa xôi,
Yếu đau, có kẻ hỏi đôi ba lời.
Người già, con trẻ – ai ơi,
Được nuông, chăm sóc – qúa hời an vui.
Thất qua, bát thập đếm lùi,
Xả Buông tay nhắm, ngậm cười bước qua…
Khổ vui đều tự ta ra…
tp