GIÔNG BÃO
Cuộc đời này thật nhiều giông bão
Xét cho cùng … phiền não … là tên
Không ngoài hai chữ nhân duyên
Làm người phải … cố gắng liền … tự do
Hãy tưởng tượng từ to đến nhỏ
Không ngoài tâm phải bỏ tức thì
Như vườn … cỏ chớm … phút giây
Thẳng tay dọn dẹp thấy ngay an bình
Giông bão tâm … chí tình phải lặng
Não phiền tan … quà tặng tự do
Biết đường chẳng chút âu lo
Ung dung thanh thản … mây cao giữa trời
Làm Phật Tử … cả đời áp dụng
Thuộc nằm lòng để bụng có sai
Sẻ chia tất cả mọi người
Thế gian hoan hỷ … nụ cười bình an
Dẫu vô thường thời gian trôi lẹ
Có khi nào … mặc kệ … lãng quên
Chăn tâm từ sáng đến đêm
Cỏ kia chớm mọc … đã liền … nhổ ngay
Cả cuộc đời … nào hay giông bão
Thật bình an … phiền não đã tan
Chủ tâm … trân bảo … ngàn vàng
Bình an trọn vẹn … thênh thang kiếp này
Nguyễn Thiên Nhiên
_______________
Có phiền não mới gọi là cuộc đời!
Ai chẳng một lần,
có những chuyến đi gập ghềnh nặng trĩu
Bên cạnh bất chợt sương tuyết gió giông
Phần thưởng cho người lạc quan tích cực … HIỂU THÔNG
Mọi thứ đều vô thường, chỉ có tâm thức !
Tuỳ cách nghĩ khiến bạn khổ đau hay hạnh phúc !
Thay vì đổ lỗi cho nghịch cảnh, điều phục tâm mình
Tạo ít thời gian thư giãn,
bình thản nếu muốn yên bình,
Sẵn sàng chữa lành, bảo vệ
trái tim bằng liều thuốc sáng tạo !
Dù quá khứ bồng bột, dại khờ
vô tình lệch quỹ đạo !
Đừng bỏ cuộc, mạnh mẽ vượt qua giông bão cuộc đời
Để thực sự trưởng thành, rèn luyện bản lĩnh, thức thời
Đôi khi một lựa chọn sai lầm,
lại mang chúng ta đến đúng nơi chốn
Cuộc sống vốn dĩ là như thế, luôn phiền não, bất ổn !
Có đầy đủ hương vị, mới giá trị gấp đôi
Bản thân người trước khó khăn không né, tránh rời
Không dựa dẫm, ỷ lại, núp bóng người khác !
Mời bạn nghe câu nói dân gian thật chính xác
” Đời phải trải qua giông tố, phiền não…
nhưng trước nó chớ cúi đầu ”
Tất cả đều có thể diễn ra,
chỉ cần vững vàng, dày dạn trải nghiệm sâu
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ,
biết lúc nào bình yên sóng lặng ?
Sẽ không có con đường nào
trải sẵn hoa hồng, phẳng lặng !
Nào cùng nhau mạnh mẽ chấp nhận:
” Khi một cánh cửa khép lại,
sẽ tìm gặp một cánh cửa khác mở ra ”
Huệ Hương
_______________
BỂ KHỖ CUỘC ĐỜI…
Đạo Phật dạy đời là bể khổ !
Vốn không bờ, bao phủ kiếp người.
Lặn hụp bơi, đễ. thở chút thôi.
Sống đang bơi, xa vời bờ đến.
Sống một ngày, bào mòn một kiếp.
Khổ bao vây, có giọt mật ngon !
Khổ vui xen lẫn, cuộc vui còn…
Nên ôm khổ, đi vào cuộc sống.
Phật dạy muốn vượt bờ bể khổ !
Chỉ có thuyền Bát Nhã rước ta.
Cứu vớt chúng sanh cõi ta bà.
Nghỉa đen chỉ chiếc thuyền Bát Nhã.
Mỗi thời tụng, kết thúc tâm kinh.
Lý do nhắc nhở ngộ tâm mình !
Lý Sắc Không lên bờ giải thoát.
Hai sáu tám chữ làm thuyền đó.
Tụng hãy Quán Chiếu nghĩa Sắc Không.
Đừng chỉ tụng như học nằm lòng !
Ứng dụng Tu tan dần nỗi khổ !
Thuyền rước ta rời xa bể khổ…
Viên An
_________________
Giông Bão – Có Phiền Não Mới Gọi Là Cuộc Đời – Bể Khổ Cuộc Đời…
Đời… nhiều giông bão, đổi thay
Nhỏ to gì cũng… sẽ gây, não phiền
Vững tâm… vay trả, nhân duyên
Nhận gì… xảy đến, rồi… liền chóng qua
Đối đầu… giông bão, phong ba
Giữ luôn tỉnh lặng, vượt ra… chính mình
Buồn phiền càng lún… vô minh
Đắm chìm bể khổ… thật tình, rối thêm
Ai người… chẳng muốn ấm, êm
Cuộc đời giông bão, đi kèm… song song
Gập ghềnh, mưa nắng… bát phong
Vô thường mọi thứ… hiểu thông, lẽ trời
Thay vì đổ lỗi, trách… đời
Tùy duyên điều phục, để vơi… khổ nàn
Luyện rèn… bản lĩnh, tịnh an
Xem như thử thách, trưởng thành… hành trang
Đời dù… bể khổ, gian nan
Không ai chèo lái, thay… mang hộ dùm
Chông gai, dù có… um tùm
Tự ta hãy vén, sậy lùm… thoát vây
Phật trao… đuốc tuệ, vào tay
Khơi đường… dẫn lối chỉ bày, chúng sinh
Bờ kia Bát nhã, thuyền… rình
Nhưng lên… hay lỡ, thật tình… do ta
Cuộc đời… giữa cõi, ta bà
Sướng vui, hay khổ đều là… do tâm
Sắc, không hai chữ… thậm thâm
Quán hư vô… bỏ, buông thầm… nhủ ta
Cho dù… sóng nổi, phong ba
Cũng trên bề mặt, biển là… động lay
Đáy sâu, tỉnh lặng… không thay
Là người Phật tử, thẳng ngay… sợ gì
Vững tâm… theo Phật, bước đi…
tp