Em Ơi… Đừng Hỏi Nữa

Em từng hỏi … “Có thể nào chuyển đổi”
Tĩnh lặng an nhiên … dẹp bỏ điên cuồng?
Ngày luôn vướng mắc hốt hoảng … nắm, buông?
Xin khuyên … tạm thực hành tu ngũ giới

Được vài tháng … “khó làm sao thơ thới”
Hãy thiền hành nhìn vạn vật chung quanh
Hít thở sâu … tia nắng ấm trong lành
Tự trong em … A ! Ta cần Sám hối …

Em tìm đến “Biết cách chi … tiêu tội lỗi”
Đối trị bằng gì … phải rõ căn nguyên !
Bố thí … thay tham ôm giữ túi tiền
Và nhiều thứ … cần biết qua Lục Độ

Em thắc mắc … “Bao giờ thì giác ngộ?”
Cứ từ từ… theo “nước chảy đá mòn”
Hành trì công phu nguyện quyết sắt son
Phước tích tụ mới tăng phần trí huệ

Thôi không hỏi nữa… Luyện hoài… nào tinh nhuệ
Về… âm thầm, không mệt mỏi dồi trau
Ngày như đêm tâm gột rửa… chùi lau
Chậm bước chút em… DỤC TỐC BẤT ĐẠT

Đừng hỏi nữa… còn thời gian nên… cạn tát

Huệ Hương

This entry was posted in Sách Truyện, Thơ Văn. Bookmark the permalink.